Trương Kiến Lan còn lấy nhầm dược vật, những đệ tử, các học đồ còn lại trong y quán y thuật còn không bằng Đại sư huynh, bệnh nhân kia chẳng phải dữ nhiều lành ít?Lý Kiến Phương lòng như lửa đốt hỏi:- Bệnh nhân thế nào, sống hay chết? Mau mau dẫn ta đi xem thử…Thấy con trai đầu tiên hỏi bệnh nhân Xin Zhao là một vị tướng gạo cội của Demacia, ông đã là cận thần của Demacia từ thời Jarvan II (tức là ông nội của Jarvan IV). Xin Zhao là một đấu sĩ ở Noxus, nhưng được Jarvan II giải cứu thành công khỏi địa ngục trần gian ấy. Tuy vậy, tuổi của Xin Zhao vẫn thấp hơn Quyết định 108/QĐ-LĐTBXH năm 2022 công bố thủ tục hành chính mới ban hành, thủ tục hành chính bãi bỏ về lĩnh vực người có công thuộc phạm vi chức năng quản lý nhà nước của Bộ Lao động - Thương binh và Xã hội Lãnh Băng Sơn. Tác giả tập sự. "Thấy ngôn nhà người ta và đam nhà mình mà phát nản gì đâu, rất muốn drop nhưng mà đam mê khó bỏ. Cảm ơn các bạn đã đọc truyện của mình nhé, mình lại tiếp tục một mình lê bước đây : ( lê bước cho hết phần một và lên sóng phần 2 Bảo Ngọc đã thể hiện mình là một ứng viên "nặng ký" cho ngôi vị Hoa hậu Liên lục địa trong suốt hành trình cuộc thi. Đi ở trọ rồi cưới luôn con trai chủ trọ, cô gái Nghệ An có cuộc sống hôn nhân viên mãn Chiến hạm Trung Cộng không thể chỉ vì những xung đột nho nhỏ rồi "nghênh" tàu chiến Mỹ lâu quá năm, ba tháng mà không khiến nền ngoại thương của Trung Quốc đình trệ. Có lẽ đó là lý do các ông Joe Biden, bà Kamala Harris có thể tuyên bố chống Trung Cộng rất mạnh. Nói PVOJHQ. Nhà Mọt có địa chỉ chính thức là các bạn hãy chia sẻ & ủng hộ tụi mình nhé! Mọt phimVõ Thuật - Kiếm HiệpMortal Kombat Cuộc Chiến Sinh TửTập Full Mortal Kombat Cuộc Chiến Sinh Tử xoay quanh võ sĩ võ thuật tổng hợp Cole Young Lewis Tan người mang trên mình một vết chàm rồng đen bí ẩn biểu tượng của Mortal Kombat. Cole Young không hề biết về dòng máu bí ẩn đang chảy trong người anh hay vì sao anh lại bị tên sát thủ SubZero Joe Taslim săn lùng. Vì sự an nguy của gia đình Cole cùng với ... [Xem thêm] Bộ phim đã thực sự gây ấn tượng mạnh đối với người xem bởi tình tiết lôi cuốn, gay cấn ngay từ tập 1. Nước sản xuất Hàn Quốc Năm sản xuất 2017 Số tập 80 x 45 phút Biên kịch Moon Eun-ah Đạo diễn Kim Myung-uk Diễn viên Oh Ji-eun, Bae Jong-ok, Park Yoon-jae, Seo Ji-seok, Choi Yoon-So, Byun woo-min Những câu chuyện bí ẩn về thân thế và động cơ của hai bà mẹ là Hong Ji-won và Soon Yeo-ri gần như đã được hé mở ở ngay 2 tập đầu qua sự chắp vá và liên kết các mảnh ghép nhân chứng, vật chứng mà ông bố nuôi của Yeo-ri liên hệ được. Những mảnh ghép đầu tiên này sẽ là mắc xích quan trọng mở ra một loạt những mảnh ghép lớn khác về câu chuyện của "hai người mẹ" lầm đường, lạc lối trên con đường của Tình mẫu tử. Hong Ji-won lớn lên trong trại trẻ mồ côi. Với mong ước thoát khỏi cuộc sống nghèo khổ, Ji-won đã nỗ lực học hành để thi đỗ được vào trường Đại học danh tiếng nhất Hàn Quốc. Sau đó, bà được nhận vào làm thư ký cho Goo Do-young, chủ tịch tập đoàn Wid và nhanh chóng thay thế vào vị trí vợ chủ tịch đang còn bỏ trống. Bà đã sinh được một cậu con trai tên Hae-sung. Với Ji-won, Hae-sung chính là bảo bối, là sự đảm bảo cho vị trí của bà trong lòng Do-young. Bởi vậy, khi nghe tin Hae-sung mắc bệnh máu trắng, Ji-won gần như hoảng loạn. Bà quyết tâm bằng mọi giá phải cứu được Hae-sung từ tay thần chết. Soon Yeo-ri cũng là một cô bé mồ côi, được nhận nuôi bởi lái xe của Do-young, là Joo-ho. Thật ngẫu nhiên, Yeo-ri chính là người có tủy xương tương thích với Hae-sung. Ji-won đã tìm mọi cách bắt Joo-ho phải đồng ý để Yeo-ri hiến tủy cho Hae-sung. Thậm chí bà đã gián tiếp giết chết Joo-ho khi bỏ mặc ông lúc ông bị tai nạn giao thông, và điều bí mật rằng Yeo-ri chính là con gái bị thất lạc năm xưa của Ji-won cũng vĩnh viễn không được hé lộ. Sau khi Joo-ho qua đời, Ji-won đã nhận nuôi Yeo-ri với mục đích thuyết phục cô hiến tủy cho Hae-sung. Nhưng trước ca phẫu thuật ghép tủy, Yeo-ri đã phát hiện ra mình đang mang thai đứa con của Moo-yeol, một chàng trai nhà nghèo, thông minh và đầy tham vọng. Yeo-ri lên kế hoạch bỏ trốn nhưng chính Moo-yeol, bố của đứa con trong bụng cô đã phản bội và giao nộp cô cho Ji won. Đau đớn, tuyệt vọng nhưng vì đứa con trong bụng, Yeo-ri một lần nữa lại chạy trốn. Ji-won thuê người đuổi theo và trong cuộc rượt đuổi đó, tên côn đồ mà Ji won thuê chẳng may trượt ngã, Yeo-ri bị buộc tội giết người. Cô đơn, không nơi nương tựa, bị chính người mình yêu thương nhất phản bội và hơn hết cô muốn bảo vệ đứa con trong bụng, Yeo-ri đã quyết định không nói một lời nào, nhận hết mọi tội lỗi để được ở tù nhằm tránh né sự tìm kiếm của Ji-won. Yeo-ri vào tù, Hae-sung không được phẫu thuật ghép tủy và cậu đã không thể qua khỏi. Còn Moo-yeol vì muốn trả hết nợ cho mẹ và tham vọng thoát khỏi cuộc sống nghèo khổ, anh đã bỏ qua tình yêu và ơn nghĩa mà Yeo-ri dành cho anh để kết hôn với Hae-joo, con gái của chủ tịch tập đoàn Wid. Sau khi Hae-sung chết, Ji-won dường như điên loạn, bà đã lục tung mọi ngõ ngách để tìm Yeo-ri nhưng không được vì Yeo-ri đã không hé lộ bất cứ thông tin gì về bản thân lúc cô bị bắt. Ở trong tù cô sống với cái tên Kim Bool-sang do quản giáo đặt cho. Trong tù, Yeo-ri một mình vượt cạn để sinh cô công chúa bé bỏng tên là Boom. Nhưng thật trớ trêu, lúc Yeo-ri phải gửi Boom vào trại trẻ mồ côi lại là lúc Ji-won tìm được cô. Ji-won quyết định sẽ cho Yeo-ri biết thế nào là nỗi đau mất con nhưng định mệnh đã để cho Boom và cô con gái của Hae-joo và Moo-yeol là Kim Ma-ya ở cùng một bệnh viện lúc cả hai bị ốm. Ma-ya không thể qua khỏi. Ji-Won đã bí mật tráo đổi bệnh án của Ma-ya và Boom và đưa Boom về nhà sống với thân phận của Ma-ya nhằm giúp Hae-joo vơi bớt nỗi đau mất con. Sau khi nhận được thông báo từ bệnh viện rằng Boom đã chết, Yeo-ri đã tuyệt thực và định quyên sinh theo con gái. Nhưng chính vì cuộc điện thoại của Ji-won, nỗi căm hận đã khiến Yeo-ri trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Cô quyết định phải sống, thậm chí là sống thật tốt để trả thù cho bố, cho chính mình và cho cô con gái bất hạnh của mình. Liệu Yeo-ri, một cô gái yếu đuối đã từng ở tù sẽ làm gì để có thể vạch trần tội lỗi của một gia đình quyền thế và tìm ra được cô con gái bé bỏng của mình? Người đàn bà mưu mô, xảo quyệt Ji-won sẽ làm gì để bảo vệ vị trí của mình khi những bí mật tội lỗi của mình dần bị hé lộ? Liệu khi bí mật động trời kia được hé lộ, Yeo-ri và Ji-won sẽ đối mặt với nhau như thế nào? Tất cả sẽ có trong 102 tập của bộ phim truyền hình Hàn Quốc hấp dẫn, gay cấn và đầy lôi cuốn. Điểm nhấn của bộ phim - Nội dung gay cấn ngay từ tập đầu - Mỗi tập đều mở ra những câu chuyện bất ngờ - Rating cao ngất ngưởng với màn mở đầu đầy ấn tượng - Rating tập cao nhất - Rating trung bình - Hội tụ được nhiều diễn viên nổi tiếng với tài năng diễn xuất được công nhận - Một bộ phim nhân văn về tình mẫu tử - Một bộ phim được đầu tư công phu về trang phục diễn xuất Bộ phim được phát sóng trên kênh ANTV 13h00 hàng ngày bắt đầu từ 26/7/2019 Fifty Dead Men Walking 2008 Nội dung phim CUỘC CHIẾN BẤT TỬ, Fifty Dead Men Walking 2008 VIETSUB NỘI DUNG CHÍNH Cuộc Chiến Bất Tử thuộc thể loại hành động hình sự, với sự tham gia của dàn diễn viên chất lượng như Ben Kingsley, Jim Sturgess, Kevin Zegers, Natalie Press, Rose McGowan,…Lấy bối cảnh tại Bắc Ireland vào cuối những năm 1980, nội dung phim xoay quanh cuộc sống của chàng trai trẻ 21 tuổi Martin McGartland và hành trình xâm nhập vào tổ chức IRA để làm vùng cho cảnh sát Anh. Vì có quan hệ rộng nên Martin nhận được lời đề nghị béo bở từ cảnh sát, họ muốn anh khai thác thông tin của IRA và sẽ nhận lại một số tiền kếch xù. Sau khi được làm tình nguyện viên tại IRA, Martin biết được các cuộc tấn công theo kế hoạch khác nhau và sẽ báo cho Fergus, cảnh sát trực tiếp liên hệ với anh. Tuy nhiên, khi anh bị phát hiện thì cảnh sát Anh bỏ mặc và coi như không biết, chỉ có Fergus giúp anh trốn sang nước ngoài. Liệu Martin có thể sống sót khi IRA nhất định muốn tiêu diệt anh. xem phim CUỘC CHIẾN BẤT TỬ viesub, xem phim CUỘC CHIẾN BẤT TỬ vietsub online tap 1, tap 2, tap 3, tap 4, tap 5 phim Fifty Dead Men Walking ep 5, ep 6, ep 7, ep 8, ep 9, ep 10, Lịch chiếu phim CUỘC CHIẾN BẤT TỬ, xem CUỘC CHIẾN BẤT TỬ tập 11, tập 12, tập 13, tập 14, tập 15, phim CUỘC CHIẾN BẤT TỬ tap 16, tap 17, tap 18, tap 19, tap 20, xem phim CUỘC CHIẾN BẤT TỬ tập 21, 23, 24, 25, 26, 27, 28, 29, 30, 31, 32, 33, 34, 35, 36, 37, 38, 39, 40, 41, 42, 43, 44, 45, 46, 47, 48, 49, 50, CUỘC CHIẾN BẤT TỬ tap cuoi, Fifty Dead Men Walking vietsub tron bo, CUỘC CHIẾN BẤT TỬ zphimmoi, motphimzz, xemphim3s, fullphimz, phim1080, gophim, hdo, hdviet, tvhayz, biphimz, phimhanz, vuviphimmoi, vietsubtvz, dongphim, bongngo, hayghetvz, hatde, kingphim CUỘC CHIẾN BẤT TỬ motphim, vtv16, khoaitv, phimgi, hatdetv, xemphimso, hdo, topphimhdz, khoaitv, vungtv, dongphym, fptplay, zingtvz, xemphimplus, galaphim, goldphim CUỘC CHIẾN BẤT TỬ youtube, vietsubtvz, bomtan, xuongphimz CUỘC CHIẾN BẤT TỬ phimmoizz, subnhanh, biphimz, bilutvz, banhtv CUỘC CHIẾN BẤT TỬ full, Fifty Dead Men Walking online, CUỘC CHIẾN BẤT TỬ Thuyết Minh, CUỘC CHIẾN BẤT TỬ Vietsub, CUỘC CHIẾN BẤT TỬ Lồng Tiếng Gần 50 năm trước có một người cha đã tìm đến nhà văn Nguyễn Công Hoan để mượn ông đặt tên cho cuốn sách lưu lại 60 lá thư của người con trai vừa hy sinh ở chiến trường Tây Nguyên. Người cha tên Phạm Ngọc Xứng SN 1921 và 60 lá thư chân phương chứa đựng muôn vàn yêu thương của cậu con trai Phạm Ngọc Hùng đã khiến nhà văn không khỏi cảm ngày sau, nhà văn Nguyễn Công Hoan đã tìm đến sở làm của ông Xứng nhưng không gặp, ông cất công đến nhà nhưng vẫn không có duyên, vì vậy ông đã mượn tờ giấy rồi để lại vài chữ cho người chaKính gửi ông Xứng,Tôi đến phòng tìm ông, thấy nói ông nghỉ ở nhà. Tôi về nhà, ông lại đi vắng. Thật nọ, ông cho biết về việc cháu Hùng. Nhiều thư của cháu , ông cho nghe, tôi rất cảm động. Và khi ông cho tôi biết tiểu sử của cháu, tôi càng quý cháu. Vì vậy tôi mới nói với ông là nên chọn chữ của cháu mà đề tên cuốn sách. Nhưng nay tôi còn ý kiến nữa, định đề nghị với ông, là ông nên viết kỹ tiểu sử của cháu, những đức tính của cháu, nhất là những đức tính ấy đã có ảnh hưởng đến các bạn đồng ngũ của cháu. Ông nên viết tỷ mỷ, kể cả lần cháu thả bức thư theo dòng cháu, những việc làm, ý nghĩ của cháu sẽ là tấm gương sáng cho các anh em cháu noi sử ấy, ông sẽ đóng lên đầu sách thì trân trọng ái23/2/73Nguyễn Công HoanLá thư trôi theo dòng nướcLá thư được thả theo dòng nước mà nhà văn Nguyễn Công Hoan nhắc đến là một trong hàng trăm cách mà những chiến sĩ trẻ như Phạm Ngọc Hùng đã nghĩ ra để chuyển thư về với gia đình giữa năm tháng lửa đạn chia cách. Hùng đã từng viết một bức thư bỏ trong lọ thuốc bằng thuỷ tinh rồi thả theo dòng suối khi đang chiến đấu ở Kon tum, với hy vọng mong manh rằng sẽ có ai đó vớt được lá thư và chuyển giúp về nhà ở Hà diệu kỳ là bức thư đã được tìm thấy và đã đưa về đến gia đình Hùng ở Hà Nội, nhưng đó cũng là lúc người chiến sĩ trẻ mãi mãi nằm lại ở chiến trường Tây dung liệt sĩ Phạm Ngọc - một người trẻ sinh ra trong thời bình, chưa từng bước qua ngày tháng bom đạn, chiến tranh hay nếm trải sự thiếu thốn của thời bao cấp. Thế nên chẳng thể nào thấu hiểu trọn vẹn những mất mát đã đánh đổi để có được ngày bình yên hôm chuyện về anh hùng liệt sĩ, nỗi đau của cuộc chia ly không hẹn ngày gặp lại tưởng chừng chỉ hiển hiện trong cuốn sách lịch sử khô khan, giáo điều thì bỗng một ngày trở nên đầy chân thật. Chính bức thư được thả xuống dòng suối vô định của chàng lính trẻ đầy ắp yêu thương ngày đó đã thôi thúc tôi tìm đến những lá thư còn theo những manh mối ít ỏi có được tôi tìm gặp em gái của liệt sĩ Phạm Ngọc Hùng - hoạ sĩ Phạm Thị Kim Anh hiện đang sinh sống ở Sài chục năm đã trôi qua kể từ ngày đất nước ngừng tiếng súng, kỷ vật của liệt sĩ vẫn được gia đình gìn giữ như báu vật vô giá. Hơn 60 bức thư úa màu được đánh số thứ tự theo thời gian nằm trong cuốn sổ bọc vải nhung đỏ thắm là tất cả tâm tư mà Hùng đã tự sự với gia đình trong hơn 2 năm quân trường khốc liệt. Nhà thơ Thanh Thảo có dịp xem qua tập thư và đã thốt lên "Đó là kỷ lục, kỷ lục của tình yêu thương, của lòng hiếu thảo". Bởi giữa những năm tháng ác liệt nhất của chiến tranh, thông tin liên lạc vô vàn khó khăn mà hơn 60 lá thư đã được chuyển đi, những cánh thư không sĩ Phạm Ngọc Hùng sinh năm 1951, hy sinh năm 1971 tại chiến trường Kon tum khi vừa bước qua tuổi 20. Đáng ra ở tuổi của tôi phải gọi liệt sĩ là ông, là bác nhưng trong bài viết này tôi xin phép được gọi bằng tên Hùng. Bởi tôi tin dù 5 năm, 10 năm hay rất nhiều năm về sau nữa Hùng vẫn sẽ mãi trẻ và đẹp như cái tuổi 20 của cậu mợ kính yêu nhất đời con!Cậu mợ thương nhớ của con! Đêm nay con đã đi ngủ nhưng không tài nào chợp mắt nổi. Đại bác địch đêm nay bắn gần và nhiều quá, nằm nghe súng nổ con nhớ đến cậu mợ - anh chị và các em ngoan của con. Hình ảnh đầm ấm - hạnh phúc của gia đình lại dần dần hiện lên trước mắt, tuyệt nhiên không thấy hình ảnh của một người bạn bè nào cả vì bây giờ gia đình đối với con là lớn hơn tất cả...28/4/71Cậu mợ kính thương nhất đời con!Lá thư trước viết cho cậu mợ vẫn chưa biết gửi cho ai cả. Con lại viết tiếp lá thư này không biết những dòng tình cảm khô khan và ít ỏi này có nói được hết nỗi lòng nhớ thương cậu mợ của con không? ...22/8/71Mẹ ạ! Trong hành trình này nhiều lúc đi đường con buồn lắm, nhớ nhà vô cùng mà lại vất vả nữa. Nhưng con luôn đấu tranh tinh thần, lúc này lùi lại một bước là sa ngã ngay. Vì vậy trong khi đi đường con luôn nhớ đến hình ảnh của mẹ dặn dò trước khi đi và lúc nào nghỉ thì con lại lấy thư của mẹ ra đọc để tự động viên tinh thần đêm trở dậy thấy đầu võng ướt hết mới biết đêm qua mơ thấy ngày trở về gặp mẹ và nước mắt cứ trào ra. Muốn nhắm mắt lại để mơ tiếp nhưng không được nữa, cả một sự thật phũ phàng trả lời. Ra đi mà không hẹn ngày trở lại...15/4/70Mộc mạc mà thắm đượm nỗi nhớ nhung da diết, từng con chữ viết vội của cậu con trai mới lớn khiến người ta không khỏi bất ngờ về cái suy nghĩ có phần "già dặn" hơn tuổi mười tám đôi mươi của Hùng. Trong hơn 2 năm tập luyện và chiến đấu cam go, hễ có thời gian là Hùng lại ngồi viết thư về cho gia đình. 60 bức thư gửi về tuyệt nhiên không hề nhắc đến chuyện tình cảm lứa đôi cũng chẳng nói đến đau thương của lửa đạn, quá nửa trong số đó là gửi cho bố mẹ cậu mợ, động viên bố mẹ đừng lo lắng và đợi ngày chiến thắng trở vốn là niềm tự hào của cả gia đình khi vừa học rất giỏi lại vừa điển trai nhất nhà. Sau khi tốt nghiệp phổ thông, cùng lúc anh nhận được 2 tờ giấy giấy gọi nhập ngũ và giấy báo trúng tuyển của trường Đại học sư phạm ngoại con không đi học đại học đã? - mẹ hỏi Hùng khi anh quyết định xếp bút nghiêng lên đường chiến nói với mẹ Mẹ cất tấm giấy gọi đại học này đi cho con, chiến thắng con trở về học tiếp mẹ à. Con tiếp thu nhanh và con thích học lắm chứ!Mùa thu năm 1969 Hùng lên đường nhập ngũ. Cũng từ ngày đó bố mẹ anh đêm nào cũng thao thức chẳng an, hơn ai hết ông bà hiểu chiến tranh tàn khốc đến thế nào. "Xưa nay chinh chiến mấy ai về".Thấu hiểu những trăn trở đó nên trong bất kỳ hoàn cảnh nào Hùng cũng cố gắng tỏ ra lạc quan, khoẻ mạnh để gia đình yên kính yêu! Hôm nay, có bạn về Hà Nội con tranh thủ viết thư về cho mẹ. Mẹ ạ! Dạo này con béo ú, khoẻ lắm. Mặc dù cuộc sống mới có vất vả hơn trước cứ yên tâm đừng lo nghĩ gì về con nhiều quá mà ảnh hưởng sức khoẻ mẹ ạ! Mà mẹ thì già yếu rồi, làm việc bình thường thôi đừng quá sức mẹ nhé và buổi tối mẹ đi ngủ sớm đừng muộn mà ảnh hưởng đến sức khoẻ. Còn con hiện nay thì không thiếu thốn gì cả, chỉ buồn thôi cho nên mẹ chỉ cần gửi thư cho con và không cần gửi tiền hay bánh kẹo gì cả khi nào thiếu thốn gì con sẽ biên thư về đại học bách khoa" của Hùng và đồng độiNhững câu chuyện thời chiến qua con chữ của Hùng hồn nhiên và lạc quan đến lạ thường. Vẫn còn đó sự thiếu thốn trong từng bữa ăn, nỗi vất vả trên từng chặng đường hành quân dài thăm thẳm, nhưng chàng lính thủ đô vẫn tìm cho mình niềm vui tưởng chừng rất đỗi đơn mẹ ạ! Ở đây con được bầu làm tổ trường 3 người, tổ của con có Thanh ở 26 Nam Ngư và có Thọ, vì làm tổ trưởng cho nên con được giữ khẩu tiểu liên AK của Liên Xô, khẩu này nặng khoảng 4kg, vác cũng tương đối nặng. Còn nhà cửa, giường chiếu chúng con tự tạo ra hết, nguyên liệu thì vào rừng kiếm và nhờ những bàn tay khéo léo mà dựng lên hết. Chúng con thường nói đùa rằng không được học đại học thì vào đây được học trường "Đại học bách khoa" mà thật vậy cái nào cũng phải hiểu, cũng phải biết như lúc đun bếp không khói, ỉa không thối, đi không vết...rồi được đóng vai của tất cả các nghề, lúc thì làm chuyên viên chăn nuôi cho lợn ăn, lúc là kỹ thuật viên nấu nướng, rồi là thợ nề, thợ mộc, nhưng nghề nghiệp chính vẫn là làm bạn với cây súng bộ binh khi nằm dài trên bãi cỏ xanh rờn, mắt ngước lên trời trong mà nhớ đến quê hương thân yêu, đến gia đình ấm ạ! Bây giờ em kể cho anh nghe về cái cảm giác lần đầu tiên khi vào rừng sâu lấy nứa nhé Sáng qua trời mưa tầm tã - dai dẳng, dưới chân chúng em đất rừng nhão ra như bị cầy lên, những đoạn dốc đá thì trơn nhầy, muốn khỏi ngã thì phải kiếm những cây gậy chắc hay tìm những hốc đá khe đá mà bám chân vào chúng. Em vác những bó nứa rất nặng nặng nhất từ hồi đi đến nay dò dẫm từng bước đến tối mới về nhà. Hơn nữa đường đi lại hẹp và lầy, dốc cao chân người trước là đầu người sau rồi, nhìn xuống kẽ chân ứa máu hoá ra là những chú vắt con tua tủa bám vào chân gạt đi không kịp. Kinh hoàng và sợ hãi, em cùng những người lính trẻ Thành Đô phải thét ầm ĩ lên. Thật là buồn cười vì cái cảm giác bỡ ngỡ và ngây thơ đó. Tổng cộng số lần vồ ếch của em như vậy 5 lần, đau ê ẩm anh ạ. Nhưng chúng em vô cùng thú vị vì được ngắm cảnh thần tiên của núi rừng. Vì mỗi lần dừng chân ở lưng đèo, buông tầm mắt ra 4 hướng mà miệng phải thốt lên "Ôi đẹp quá!". Những căn nhà sàn nhỏ bé dưới chân núi bốc khói nghi ngút càng làm cho em nhớ đến cảnh gia đình, cảnh quê hương. Những vườn hoa thiên tạo mà không một vườn hoa nào ở Hà Nội sánh kịp lộ ra trước mắt, những cánh hoa rừng trắng vàng xen lẫn màu nâu tím của hoa sim chen chúc nhau để lộ những sắc màu tuyệt viết "Nếu cứ ở Hà Nội mãi thì tiếc lắm vì không thể nhìn ngắm những phong cảnh tuyệt đẹp". Và rồi chuyến hành quân tưởng chừng gian khổ bỗng thành cuộc phiêu lưu tuổi trẻ đầy lý thú. Hùng là một chàng trai sống tình cảm, trong rất nhiều bức thư gửi về gia đình lúc nào anh cũng thăm hỏi tình hình sức khoẻ, công việc, học tập của anh chị em trong nhà, luôn không quên gửi lời hỏi thăm đến các cô, các bác hàng xóm láng giả ảnh Đoàn Công Tính"Ngày chiến thắng trở về, con sẽ sống với mẹ đến trọn đời"Tôi đồ rằng những chàng trai khi viết thư cho người yêu thì rất mùi mẫn, diễm tình nhưng đến lúc nhắn nhủ với bố mẹ thì ít ai đong đầy tình cảm. Nhưng Hùng là trường hợp ngoại lệ. Tôi ấn tượng với bức thư mà anh viết vào ngày sinh nhật tuổi 19 giữa cao nguyên hùng vĩ đất Lào. Bố mẹ thương nhớ! Ngày hôm nay - ngày mừng sinh nhật của con. Thế là đã trọn 19 tuổi rồi. Bố mẹ ạ! Rõ ràng là con đã trưởng thành nhiều rồi, 19 tuổi chưa lấy gì làm cao mà cuộc đời của con đã phong ba sóng gió nhiều. Ở nơi đây con đang dùng những sức lực của tuổi xuân để chống lại những buổi mưa rừng gió rét - hay những tia nắng gay gắt của nắng Hạ Lào hoặc những đỉnh cao chót vót của dốc núi vùng cao nguyên Bô - lô - ven buồn nhiều và thương bố mẹ lắm. Bây giờ con mới thấy hết được nỗi lòng của mẹ. Con hiểu lắm. Cuộc sống gian khổ thực tại này của bọn con giờ đây ai là người thương cảm nhất. Mẹ ơi! Chỉ có mẹ thôi còn ai mà khác được nữa. Hình như mẹ hay khóc thầm vì thương nhớ con phải không? Con linh cảm như vậy. Mẹ đừng buồn nhé. Sau này chiến thắng trở về chỉ có con và mẹ thôi nhé - con hứa với mẹ đấy, trở về con sẽ sống với mẹ đến trọn hứa tuổi 19, không cần lấy vợ chỉ cần được sống với mẹ đến trọn đời nghe vừa ngô nghê mà vừa thương không thể tả. Sự nuối tiếc có phần muộn màng của Hùng bỗng thành lời nhắc nhở cho chính thế hệ chúng tôi - những con người bị vòng xoay công việc cuốn đi quá nhanh để rồi thờ ơ với giây phút được cạnh bên mẹ cha. Chiến tranh tàn nhẫn, hai bờ chiến tuyến dù bên nào chiến thắng cũng để lại những nỗi đau không bao giờ lành. Trước một trận chiến quan trọng Hùng đã viết "Nhưng trong cuộc chiến sắp tới, ai là người biết trước số phận của mình được nhỉ? Không biết rằng ước mơ đó của con có thực hiện được không? Hay là xa mẹ - xa mãi mãi. Mẹ! Mẹ có buồn không mẹ?"Lá thư cuối cùngMùa thu năm 1971 gia đình nhận được lá thư cuối cùng của Hùng. Nhiều tháng sau đó mẹ Hùng vẫn ra trước ngõ để ngóng tin của người đưa thư, nhưng vô vọng. Bà tìm đến nhà những người có con đi chiến trường Tây Nguyên để thăm hỏi và hay tin Hùng đã hy sinh trong một trận tập kích. "Ngôi nhà nhấn chìm trong thinh lặng. Mẹ không dám báo tin cho bố vì sợ bệnh tình của bố nặng thêm. Ông nhìn bà, bà nhìn ông, lặng lẽ không dám nói với nhau lời nào. Mỗi lần bố đi làm là mấy mẹ con lại ôm nhau khóc. Nhưng thật ra bố tôi đã biết tin anh Hùng mất vào cuối năm 1971, nhưng không dám báo cho mẹ vì sợ mẹ không chịu nổi. Cứ thế đau buồn nhấn chìm cả gia đình. Hai năm sau bố tôi qua đời cũng vì suy nghĩ quá nhiều. Mẹ tôi cũng suy sụp. Mọi người cứ nghĩ đi bộ đội hy sinh là chuyện đơn giản, nhưng phải thử trong hoàn cảnh mất đi một người thân mới cảm thấy nặng nề thế nào" - cô Kim Anh tâm sự."Con trai mẹ mãi không vềMẹ ngồi tựa cửa, mẹ chờ bao nămChờ từ khi gió nồm namTới gió tây thổi rát ran mặt màyHeo may thêm chiếc áo dàyCứ thế mẹ đợi năm này, năm qua".- Bài thơ của tác giả Trần Giảo Kim, một cựu chiến binh ở Hà NamTrong thời gian đi chiến đấu Hùng có viết một cuốn nhật ký và hứa sẽ tặng lại cho mẹ trong ngày trở về, nhưng lời hứa chưa hoàn thành thì anh đã vĩnh viễn nằm lại trên chiến trường xa xôi. Trước lúc nhắm mắt, Hùng nhờ bạn bè lấy giúp tấm ảnh của bố mẹ mà anh luôn đặt trong túi bên ngực trái để anh chào vĩnh biệt. Hùng xin lỗi bố mẹ vì đã không thể trở về như đã hứa ngày chia tay. Anh giao lại quyển nhật ký cho một đồng đội tên là Cường và nhờ Cường chuyển về cho mẹ, nhưng không may hai ngày sau đó láng trại bị địch tập kích, Cường hy sinh và quyển nhật ký cũng không giả ảnh Đoàn Công lá thư cuối cùng gửi về gia đình Hùng viết "Những dòng mực ghi trên mảnh giấy nhỏ bé này nói sao được hết tình cảm của người lính xa nhà nhỉ?".Thật vậy những dòng chữ ít ỏi trong bài viết này hôm nay chẳng thể nào kể hết được tình cảm thiêng liêng mà Hùng đã dành cho gia đình và tổ quốc. Chỉ mong rằng bản thân thế hệ chúng tôi sẽ trân trọng hơn ngày bình yên hiện tại, bởi hoà bình được đánh đổi bằng muôn ngàn hy sinh.

cuộc chiến mẫu tử tập cuối