Nửa tháng sau, Trình Cố hoàn thành nhiệm vụ, đem theo vết thương chằng chịt trở về, cũng may cũng không có vết thương nào trí mạng. Tạ Chinh đau lòng, bỏ cả huấn luyện, cả ngày túc trực bên Trình Cố, thay thuốc rửa mặt, đút cơm xoa bóp, toàn bộ tự mình làm.
Read 20 from the story Tức Phụ Cùng Thương - Sơ Hòa (Edit hoàn) by redbean2828 (Linh) with 9,190 reads. h-văn, danmei, 1x1. #20 Gần đây nhân viên tập đoàn Tạ t
Thủ tướng Phạm Minh Chính tiếp đồng Bộ trưởng phụ trách Thương mại và Sản xuất Australia Tim Ayres. Ảnh: Dương Giang/TTXVN Thủ tướng đánh giá cao việc Bộ trưởng Tim Ayres sẽ cùng Bộ trưởng Ngoại giao Bùi Thanh Sơn đồng chủ trì Diễn đàn cao cấp OECD - Đông Nam Á 2022
(phunuphapluat.vn) - Tối 19/10, Bộ Công Thương cho biết đã có loạt công văn hoả tốc gửi Bộ Tài chính và Ngân hàng Nhà nước đề xuất loạt giải pháp tiếp tục hỗ trợ tháo gỡ khó khăn cho doanh nghiệp kinh doanh xăng dầu.
xGmq. Quãng thời gian Trình Cố đột nhiên biến mất là khoảng thời gian khó khăn nhất đời Tạ Chinh, bây giờ nhớ lại vẫn có cảm giác cứ như bị luồng khói dày đặc quấn lấy yết hầu, vô cùng khó hành động đặc biệt làm những nhiệm vụ mà những đơn vị bộ đội khác không làm được, đa số là những nhiệm vụ có độ bảo mật vô cùng cao, lúc thực hiện cũng chỉ phái đi vài người, đôi khi chỉ có một người đơn thương độc mã, một mình mạo con át chủ bài của đội, số lần Trình Cố một mình chấp hành nhiệm nhiều nhất, trung bình hai năm một gần đây nhất, là lúc Tạ Chinh mới vừa 22 đó hai người xác định quan hệ "nửa người yêu nửa người tình" không lâu, số lần làm khá nhiều, hầu hết là Trình Cố chủ động cầu hoan, cưỡi trên người Tạ Chinh, trong thân thể ngậm lấy cậu hai nhà Tạ Chinh, vừa nhún lên nhún xuống còn không quên bóc mẽ các thói xấu nho nhỏ trong lúc huấn luyện của thường làm một lúc là anh xuống dưới, Tạ Chinh thân nhọc lòng mệt, nhưng cũng vô cùng hưởng thụ loại dằn vặt nhiên một ngày nọ, không thấy Trình Cố đâu Chinh chạy đến phòng làm việc của đội trưởng hỏi mới biết Trình Cố bị phái đi làm một nhiệm vụ tuyệt thường thay Trình Cố quản lý công vụ trong đội, Tạ Chinh biết rõ rằng ai ở căn cứ chờ lệnh, ai đang bên ngoài làm nhiệm vụ, điểm danh hết thì hành tung không rõ chỉ có một mình Trình nay Tạ Chinh chưa từng lo lắng cho ai như đặt tảng đá trong lòng như vậy, hắn lần thứ hai tìm đội trưởng, ông ta giải thích qua loa rằng nhiệm vụ lần này là tổng bộ lệnh xuống, bên quân khu chọn đích danh Trình Cố, họ cũng cử người đi cùng nên không cần quá lo đó Tạ Chinh còn chưa biết có tiền lệ một mình làm nhiệm vụ, đội trưởng nói cũng có lý, nhưng hắn không nghĩ tới là Trình Cố đơn thương độc mã ra nước tháng sau, Trình Cố hoàn thành nhiệm vụ, đem theo vết thương chằng chịt trở về, cũng may cũng không có vết thương nào trí mạng. Tạ Chinh đau lòng, bỏ cả huấn luyện, cả ngày túc trực bên Trình Cố, thay thuốc rửa mặt, đút cơm xoa bóp, toàn bộ tự mình làm. Trình Cố biết không thể nói chi tiết, cũng hiểu tốt nhất không nên cho đồng đội biết mình một mình chấp hành nhiệm vụ, mấy lần trước đều nhịn được, chỉ có lần này lúc nào cũng có Tạ Chinh bên cạnh, lúc vết thương khá hơn liền không nhịn được, khoe mẽ với Tạ Chinh rằng mình thật lợi hại, vô tình nói lộ hết, nói cả "Chỉ có mình tôi" mặt Tạ Chinh nháy mắt khó coi vô cùng, đang muốn nổi giận, Trình Cố lại phản ứng cực nhanh mà ôm chặt lấy eo Tạ Chinh, mặt chôn ở lồng ngực hắn, vừa làm nũng vừa nói lý "Lão Trương bảo tôi ngậm chặt miệng, tôi vốn đang ngậm chặt lắm ấy, nhưng ai bảo cậu là bạn trai nhỏ của tôi, tôi lập công lớn trở về, rất là muốn chia sẻ với cậu nên mới không nhịn nổi mà khoe ra chứ. Không được giận nhé, nhiệm vụ này phải làm mà, chúng ta đều mặc quân trang, cậu phải hiểu cho tôi, tôi cũng phải hiểu cho lão Trương chứ."Một câu này đem lửa giận của Tạ Chinh nén xuống, mà lại đau lòng hơn nhiều, cứ nghĩ tới Trình Cố nửa tháng này làm sao đi qua bom rơi đạn lạc, bao nhiêu lần đối mặt với sinh tử, khí lạnh hóa thành cây kim, từ lòng bàn chân đâm vào xương ôm chặt Trình Cố, lâu rất lâu chẳng nói một nhập tổ hành động đặc biệt có nghĩa là trách nhiệm, có nghĩa là lúc nào cũng có thể chết, hắn không có cách nào mà nói "Lần sau đừng làm loại nhiệm vụ này ", "nếu phải đi nhớ mang em theo".Hắn chỉ có thể hôn cái trán băng bó kín mít của Trình Cố, cật lực khống chế thanh âm run rẩy, nói "Nếu như còn có lần sau, trước khi đi anh phải cho em biết."Trình Cố hiếm thấy ngoan ngoãn, tựa trên bả vai hắn cà cà, nói "Được."Sau hai năm, Tạ Chinh cũng lập không ít công lao, lúc cùng Trình Cố kề vai chiến đấu hắn đã có xu thế áp đảo nghĩ rằng, nếu như lần sau lại có thêm nhiệm vụ nhất định chỉ có một người làm, hắn mạnh hơn Trình Cố thì nhiệm vụ kia sẽ do hắn phụ nhiệm vụ không phải cứ hơn thua là được, ai đi ai ở không phải tự mình quyết, ngay cả lão Trương cũng không có quyền lên có nhiệm vụ mới, cấp trên vẫn cứ chỉ định Trình Chinh còn chẳng biết rằng có nhiệm vụ —— nếu như Trình Cố không chủ động nói cho hắn khi đi, Trình Cố cùng Tạ Chinh làm một trận sảng khoái, Tạ Chinh thấy có chút lạ, Trình Cố gọi tên hắn, rên rỉ khiến hắn muốn phun máu mũi, anh từ trước đến giờ thích chủ động nhưng mà sẽ không chủ động đòi làm lần nữa, lần này còn không cho Tạ Chinh rút đến kiệt sức, lúc nằm cùng nhau tận hưởng dư vị, Trình Cố mới chậm chạp nói "Tôi phải đi làm nhiệm vụ một mình."Sông lưng Tạ Chinh như bị điện giật, tỉnh táo ngay lập Cố đạp đạp nhẹ chân hắn, động viên "Đừng lo lắng, trước đây tôi đồng ý với cậu nên mới nói một tiếng đấy. Cậu đừng lo cho tôi, trước khi cậu đến đây một mình tôi đã làm ba lần rồi, chẳng phải đều sống sót trở về à. Tôi sẽ không chết ở ngoài đâu, nếu mà phải chết ấy thì tôi thà bị cậu chịch..."Một chữ cuối cùng, bị môi hắn thô lỗ chặn lại bên Chinh không thể ngăn cản Trình Cố, bao nhiêu lo lắng đều đặt trong nụ hôn cho là Trình Cố sẽ bay trực thăng đến đón Trình Cố đi, trong một tháng đó, thế giới lại như mất đi Trình Cố. Tạ Chinh không có cách nào không nhớ Trình Cố, mà hắn cũng có nhiệm vụ phải Chinh không nhớ nổi đã vượt qua quãng thời gian đó thế nào, chỉ nhớ đó là khoảng thời gian âm u hỗn loạn, gió lạnh từng cùng đồng đội trở về vì hắn bị thương nhẹ một chút. Sau khi về, câu đầu tiên hắn hỏi là tin của Trình Cố, đội trưởng không nói tỉ mỉ, nhưng sắc mặt nghiêm nghị, nói Trình Cố có khả năng đã gặp nạn sắp điên rồi, sắc mặt biến đổi chẳng còn một tí máu nào, hung bạo như La Sát nắm lấy cổ áo lão Trương, gằn từng chữ mà hỏi "Trình Cố ở đâu?"Cùng ngày hôm ấy, tổng bộ phái ra đội tiếp viện tinh nhuệ, Tạ Chinh được đặc phê lên đường cùng đi tiếp ngày sau, hắn ôm Trình Cố đang hôn mê sâu từ rừng rậm nước X ra vết thương của Trình Cố cũng không trí mạng, nhưng bởi vì thời gian dài không được cấp cứu, kiệt sức đến cực điểm, dùng lượng lớn thuốc men cũng chưa tỉnh ngày đó, Tạ Chinh hoảng loạn bất thường, hắn giống như Trình Cố đang hôn mê nằm kia chẳng cần biết thời gian Trình Cố tỉnh lại, đã cách lúc được cứu một Cố nhìn ra Tạ Chinh gầy đi nhiều, ngón tay mò mẫm đến trước mắt hắn, cười nói "Tạ Chinh, nhìn cái bộ dạng tiều tụy của cậu này, còn có thể làm tôi sướng không đấy hả? Không lên được thì lần này đến lượt tôi nhé."Tạ Chinh khóa trái cửa, lại kéo kín rèm, phòng bệnh đang sáng sủa bỗng nhiên tối này, Tạ Chinh làm so với bất cứ lần nào trước đây đều tàn nhẫn hơn, hắn đã không cách nào khống chế chính mình, đáy mắt đỏ như máu là vẻ mặt Trình Cố vừa đau đớn vừa say mê, bên tai là tiếng rên rỉ kích tình của Trình Cố, trong đầu một lần một lần tua lại lời chưa nói hết của Trình Cố trước lúc rời đi ——"Tôi thà bị cậu chịch..." hết lý trí rồi, Tạ Chinh thật muốn nói được, vậy thì như anh người mất hết lý trí, cứ như mãnh thú chỉ biết khát khao quấn quýt, cho đi tất cả, rồi lại đòi nắm giữ vào lòng bàn Chinh chôn ở nơi sâu nhất, cắn rách môi Trình Cố, đem hết tình yêu lẫn dục vọng trút Cố than nhẹ nói "Đừng nhúc nhích, đừng ra ngoài, ở với tôi một lát đã."Tạ Chinh hôn lên mắt anh, "Em vẫn luôn ở đây."Trình Cố từ từ khôi phục, Tạ Chinh chăm sóc anh nửa bước không rời, chưa bao giờ phát hiện Trình Cố có thái độ gì bất duy nhất là lúc Trình Cố hỏi bây giờ là tháng mấy ngày mấy Chinh nói thời gian, Trình Cố nhíu mày suy nghĩ sau đó trắng bệch mặt, rồi lại bình tĩnh rất Chinh hỏi "Làm sao vậy?"Trình Cố cười nói "Không có gì, phá giới.""Phá giới?""Cậu là cầm thú à, tôi yếu như thế này rồi mà vẫn còn xuống tay được!"Tạ Chinh lúc này mới nhớ, theo quy luật của Trình Cố, ngày đó rơi vào ba ngày tuyệt đối không ba tháng một lần lại có vài ngày cấm dục kỳ lạ như vậy, vừa vặn vào ngày hôm Chinh có chút bận tâm, Trình Cố lại lập tức khoát tay nói "Thôi, tôi cũng không trách cậu, cầm thú thì cầm thú đi, chúng ta cầm thú lớn không mắng cầm thú nhỏ."Thời gian dưỡng thương trôi qua rất nhanh, khoảng nửa tháng sau, Trình Cố đã hồi phục sức sống, nhưng bác sỹ vẫn dặn dò phải nghỉ ngơi thêm, cả lão Trương cũng không yên lòng, Trình Cố không thể làm gì khác hơn là tiếp tục ngồi ngốc trong phòng Chinh không thể luôn luôn ở bên cạnh anh vì trong đội có quá nhiều việc, hắn chỉ có thể chạy qua lại hai ấy, sáng sớm hắn đến phòng bệnh cầm quần áo bẩn của Trình Cố đi giặt, còn dặn anh trưa cùng nhau ăn cơm, buổi trưa đến thì phòng bệnh đã không một bóng người.
Từ chương này tình cảm của công đã xác định là thụ rồi, nên tớ thay xưng hô là anh - em nhé Từ năm 21 đến năm 24 tuổi, trong ba năm này, Tạ Chinh và Trình Cố ngoài quan hệ đồng đội, bạn cùng phòng, còn có thêm một quan hệ nữa —— bạn là "bạn giường", cũng không đúng lắm, bạn tình chỉ coi trọng thể xác, không lo lắng, không nói chuyện tình cảm, làm xong vỗ mông rời đi. Cơ mà Tạ Chinh biết cảm xúc của mình với Trình Cố đương nhiên không phải lần đầu tiên tiến vào bên trong Trình Cố, Tạ Chinh đã cảm nhận được một loại trách Cố biết được thì cười lớn, gối đầu lên đùi hắn nằm dài ra, ngón tay mân mê cằm hắn nói "Tôi không phải con gái, cần cậu chịu trách nhiệm cái gì chứ? Cưới tôi về nhà nuôi sao? Cậu nghèo như vậy, không bằng tôi nuôi cậu đi."Tạ Chinh chưa bao giờ nói với Trình Cố về gia thế của mình, hồ sơ cũng không công khai cho mọi người biết. Trong trường quân đội trước đây của Tạ Chinh có không ít học viên đến từ tầng cuối của xã hội, Tạ Chinh quan sát thói quen cuộc sống của họ, học dáng vẻ đó, lúc đến tổ hành động đặc biệt thì hoàn toàn không còn thái độ công tử bột, lúc huấn luyện cũng đặc biệt chịu khổ, so với đứa nhóc xuất thân từ gia đình nghèo khó càng có thể chịu được vất Cố có lần hỏi gia đình hắn làm gì, hắn thuận miệng lấy gia cảnh của bạn cùng phòng trước đây, nói cha mẹ đều là công nhân trong xưởng luyện thép, nhà máy làm ăn không khá lắm, có khi không trụ nổi đến lúc về hưu. Trình Cố lập tức an ủi hắn, nói không sao, đội viên trong tổ khi xuất ngũ sẽ được nhận một số tiền khá lớn, nếu để phụng dưỡng cha mẹ tuổi già thì không có vấn đề."Vậy còn anh?" Tạ Chinh hỏi."Tôi làm sao?""Anh sẽ xuất ngũ sao?"Trình Cố nở nụ cười "Tôi không.""Tại sao?""Bởi vì tôi thích nơi này." Trình Cố nói "Còn nữa, cha mẹ tôi có tiền hơn so với cha mẹ cậu, bọn họ không cần tôi dưỡng lão."Tạ Chinh không lên tiếng. Qua một thời gian rất dài, lúc Trình Cố đã quên câu chuyện xuất ngũ và dưỡng lão, Tạ Chinh mới làm như tự nhiên mà nhắc tới tương lai."Em vẫn muốn ở đây.""Hả? Không muốn thăng chức à?" Trình Cố đang luyện súng, ánh mắt chuyên chú so với lúc thường càng thêm mê hoặc lòng người."Cũng không phải." Tạ Chinh nói "Rèn luyện thêm mấy năm đã, sau đó có cơ hội thì suy nghĩ thêm.""Tôi cũng vậy, rất thích không khí nơi này."Tạ Chinh cười nhẹ "Coi như thế đi. Sau này nếu không ở tổ hành động đặc biệt nữa, chắc là em cũng sẽ không xuất ngũ."Còn một câu hắn thầm bổ sung trong lòng —— nếu anh muốn ở trong quân, em sẽ từ bỏ gia nghiệp, ở lại đây cùng vì quanh năm làm bạn với súng, ngón tay Trình Cố mọc ra vết chai rất dày, chạm vào cằm có cảm giác cân cấn, chạm đến tận đáy tim. Tạ Chinh thở dài, nắm chặt tay Trình Cố, cúi đầu hôn lên ngón tay anh, "Anh định nuôi em thế nào?""Cậu không kén ăn." Trình Cố hơi cong mắt, "Bữa sáng bánh bao, buổi trưa bánh màn thầu, buổi tối... A, buổi tối lạp xưởng lớn.""Ai ăn lạp xưởng lớn?"Trình Cố thu tay về, đĩnh đạc vò chân mình "Cậu nói xem?"Tạ Chinh khom lưng ngậm môi Trình Cố, sau khi trao một nụ hôn sâu, khẽ liếm tai Trình Cố "Đêm nay còn không biết ai ăn lạp xưởng lớn của ai đâu."Ngày đó không phải ngày nghỉ, bọn họ không dám làm quá mức, sau khi phóng thích Tạ Chinh vẫn chưa rút ra, chôn ở trong thân thể Trình Cố không muốn rời, chậm rãi mài ép, hận không thể đem dưới thân người chặt chẽ khóa lại, cả đời không buông Trình Cố, chỉ muốn làm người yêu của hắn trong một chút thời gian này "Người yêu" mà không phải "bạn giường", không phải là hắn cố gắng vẽ vời cho đẹp thêm quãng thời gian quan hệ thân thể này, mà là Trình Cố định nghĩa như khi làm xong lần đầu, Trình Cố cưỡi trên người hắn, hỏi hắn có còn lần sau không hề trả lời, lật mình đoạt quyền chủ động, lập tức cho Trình Cố thấy "Lần sau".Từ sáng sớm đến giữa trưa khi mặt trời lên cao, dù là chiến sĩ có sức khỏe xuất sắc nhất cũng sức cùng lực kiệt. Sau khi làm xong lần cuối, Trình Cố đem đầu hắn đặt trên lồng ngực loang lổ dấu hôn của mình, nhẹ giọng nói "Nếu không thì chúng ta làm bạn vậy?"Tạ Chinh nhắm mắt lại, nghe tiếng tim đập vững vàng của Trình Cố nghỉ một lát, chẳng phải vì mệt mỏi, lại độc miệng tiếp tục nói "Trình đội của cậu tuy rằng duyệt vô số người, cơ mà chưa yêu đương lần nào, hay là thử xem? Trình đội sẽ thương cậu."Tạ Chinh ngậm chặt đầu v* Trình Cố, hàm hồ nói "Được."Đúng như dự đoán của các anh em trong đội, sau khi hưởng thụ lạc thú của việc mây mưa, Trình Cố thu liễm rất nhiều, vẫn ham chơi thích ồn ào vẫn không thay đổi, nhưng mà đùa giỡn đội viên mới, chọc đội viên cũ lại ít đi. Có lần một vị liên đội trưởng nói "Đây có phải họ Trình không đấy, cảm giác nó sao sao là sao?"Thật ra Trình Cố vẫn chọc ghẹo người khác, cơ mà chẳng chọc ai ngoài Tạ Chinh một thân một mình hơn hai mươi năm, đột nhiên có một người xông vào sinh mệnh, cho hắn thấy thế nào là thế giới muôn màu muôn vẻ, ánh đao bóng ràng là trong vụ chăn gối, Trình Cố luôn giữ chủ động. Ngày nào có thể làm, ngày nào không thể làm, tự anh quyết định; tư thế nào thoải mái, bắn bên trong hay không cũng do anh quyết định. Làm xong rồi còn muốn dính vào Tạ Chinh đùa giỡn một tẹo, một lúc sau lại ngạo kiều, rầm rì nhất định Tạ Chinh phải bế mình đi buồng tắm tắm Chinh không những không thuận theo, thậm chí vô cùng hưởng thụ sự ỷ lại của anh cùng với những yêu cầu không cần lý lẽ một số việc mà người ngoài nhìn vào thấy thật quái dị, nhưng trong mắt những người trong cuộc mà nói thì đó là tình thú nhà người ta, vô cùng thú vị ấy mặc quân phục, Trình Cố vẫn là một chiến sỹ bình tĩnh mạnh mẽ, không gì làm khó được anh. Mà lúc hai người ở cùng nhau, Trình Cố không còn phòng bị, nhanh chóng bị khoái cảm chi duy nhất Tạ Chinh duy nhất không rõ chính là, Trình Cố đối với ngày làm tình rất cố chấp, ví dụ như cách ba tháng thì có ba ngày tuyệt đối không làm, dù cho ngày đó hai người vừa khỏe vừa được Cố vô lại là tình thú, Tạ Chinh cưỡng bách cũng là tình thú. Nhiều lần Trình Cố chơi xấu, vẫn cứ không làm, Tạ Chinh không cho là thật, kéo tụt quần của anh muốn làm. Hắn cho là anh chỉ giãy dụa mang tính chất tượng trưng thôi chứ nếu tiến vào rồi anh lại chả mềm nhũn, chủ động lắc mông quấn lên eo mình ấy chứ, Tạ Chinh làm bộ hung ác uy hiếp "Hôm nay nếu anh không làm em sướng, anh đừng mơ bước ra khỏi cửa."Có kinh nghiệm rồi, lúc Tạ Chinh đặt Trình Cố dưới thân, còn tưởng rằng vẫn giống mấy lần trước, kết quả là Trình Cố bóp cằm hắn, lạnh giọng nói "Hôm nay không chịch."Tạ Chinh cảm nhận được tâm tình Trình Cố không đúng lắm, nửa tức giận nửa nghi ngờ hỏi "Anh cho em một lý do."Trình Cố vẫn chưa giải thích, chỉ nói không muốn làm, "Nếu cậu muốn, tôi khẩu giao cho cậu."Tạ Chinh không phải chưa được Trình Cố khẩu giao lần nào, nhưng mà một thằng đàn ông quỳ giữa hai chân một thằng khác mà phục vụ thì phải anh tình tôi nguyện chứ không phải tôi ép anh, nếu thế thì có khác gì sỉ nhục người giờ mặc dù không hẳn là ép, nhưng không ai có Cố ngồi xổm xuống, mặt còn chưa kề sát quần Tạ Chinh đã bị hắn kéo lên."Thôi, lần sau làm tiếp đi."Việc này Tạ Chinh ghi nhớ một quãng thời gian rất dài, sau đó dần dần tìm ra quy luật "Tuyệt đối không chịch" của Trình Cố, lại nhớ lại lúc đầu mình bảo "em muốn làm anh" cũng rơi vào ba ngày tuyệt đối không chịch của Trình nên lần đó Trình Cố mới nói "Để lần sau".Tạ Chinh không hiểu cứ ba tháng lại có ba ngày với Trình Cố có ý nghĩa như thế nào, mãi đến tận năm 24 tuổi đó, Trình Cố đột nhiên biến mất, hắn cũng không tìm được đáp
Giới thiệu Couple Tạ Chinh x Trình Cố, Số chương Hoàn 24 chương Edit NhatLinh_Tran tui nè Thể loại đam mỹ hiện đại, Mặt than thâm tình dục vọng chiếm hữu cường công X thiện lương cứng cỏi mỹ thụ, niên hạ, sinh tử, có thịt, HE, gương vỡ lại lành Câu chuyện bắt đầu mối nhân duyên của hai người lúc anh công và anh thụ quen nhau trong bộ đội Anh công Tạ Chinh có xuất thân là con nhà thế gia, từ nhỏ thuận buồm xuôi gió, trái ngược hoàn toàn với hoàn cảnh của anh thụ bị cha mẹ bỏ rơi hắt hủi từ nhỏ, nhờ sự giúp đỡ của mọi người mà lớn lên. Hai anh yêu nhau, trong 1 lần xx, anh thụ có bầu. Vì sợ anh công xa lánh nên thụ bỏ đi tận năm năm. Một lần anh công gặp lại hai cha con, câu chuyện lại tiếp tục, anh công nhìn thấy vết sẹo trên bụng anh thụ thì nghĩ ngay là do sinh mổ nên âm thầm điều tra. Sau khi tra rõ, sợ thụ tự ti nên anh công giả vờ ko biết, sau đấy thì anh thụ cũng mở lòng mình ra nói thật hết với công, hai anh HE. Bé bánh bao rứt là cutoe, manh chết người ko đền mạng luôn?
Cùng đọc truyện Tức Phụ Cùng Thương của tác giả Dục Tuyết Ẩm Bôi, Sơ Hòa tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại Tạ Chinh x Trình Cố, Số chương Hoàn 24 chươngEdit NhatLinh_Tran tui nèThể loại đam mỹ hiện đại, Mặt than thâm tình dục vọng chiếm hữu cường công X thiện lương cứng cỏi mỹ thụ, niên hạ, sinh tử, có thịt, HE, gương vỡ lại lànhCâu chuyện bắt đầu mối nhân duyên của hai người lúc anh công và anh thụ quen nhau trong bộ độiAnh công Tạ Chinh có xuất thân là con nhà thế gia, từ nhỏ thuận buồm xuôi gió, trái ngược hoàn toàn với hoàn cảnh của anh thụ bị cha mẹ bỏ rơi hắt hủi từ nhỏ, nhờ sự giúp đỡ của mọi người mà lớn anh yêu nhau, trong 1 lần xx, anh thụ có bầu. Vì sợ anh công xa lánh nên thụ bỏ đi tận năm năm. Một lần anh công gặp lại hai cha con, câu chuyện lại tiếp tục, anh công nhìn thấy vết sẹo trên bụng anh thụ thì nghĩ ngay là do sinh mổ nên âm thầm điều tra. Sau khi tra rõ, sợ thụ tự ti nên anh công giả vờ ko biết, sau đấy thì anh thụ cũng mở lòng mình ra nói thật hết với công, hai anh HE. Bé bánh bao rứt là cutoe, manh chết người ko đền mạng luôn?
tức phụ cùng thương